Chương 4.02. Hãy Xông Vào Cuộc Chiến, Đừng Chạy Trốn
Người Dạy: Joyce Meyer | Dịch giả: Ngô Minh Hòa | Mục Vụ Chia Sẻ Niềm Tin | www.quangharvest.com
Khi chúng ta đọc sách Thi Thiên, một trong những điều đầu tiên bạn để ý đó là Đa-vít - một người đầy hy vọng và mong đợi. Bạn có thể nghe điều đó trong những lời ông viết. Đây chỉ là một vài ví dụ: Hỡi tất cả những ai đặt hy vọng nơi Chúa, hãy can đảm và vững chí! Thi Thiên 31:24
Không ai tin cậy Ngài mà lại bị xấu hổ... Thi Thiên 25:3
Cho nên, Chúa ơi, hy vọng tôi là gì? Ngài là hy vọng của tôi. Thi Thiên 39:7
Dù là ông đang chăn cừu ngoài đồng, đang dẫn dắt các binh lính đào ngũ, hay là đang làm vua cai trị khắp nước Y-sơ-ra-ên, Đa-vít luôn luôn sống với hy vọng rằng Chúa sẽ làm điều diệu kỳ trên cuộc đời ông. Nhưng hy vọng của Đa-vít không cho phép ông ngồi chơi mà không làm gì cả. Thật ra, ngược lại mới đúng. Hy vọng của ông khuấy động ông hành động. Đa-vít tin rằng Chúa sẽ làm điều lạ lùng, nhưng ông biết mình đang hợp tác với Chúa và ông cần chủ động vâng lời. Đó là lý do chúng ta thường thấy Đa- vít hay xin Chúa hướng dẫn và rồi dạn dĩ thực hiện các bước đức tin(xem 1Sử ký 14:10, 1Sử ký 14:14, 1Sa-mu-ên 23:2, 2Sa-mu-ên 2:1).
Bạn tưởng tượng xem Đa-vít sẽ thế nào nếu ông bị động, thiếu nhiệt huyết và không kỷ luật khi đối diện Gô-li-át? Tưởng tượng Đa-vít nói với bản thân Ồ, mình tin chắc Chúa làm điều gì đó. Mình chỉ cần ngồi trong các chiến hào với những người còn lại. Chúng ta hãy hy vọng Chúa sai sấm sét đánh chết tên khổng lồ này. Nếu đó là thái độ của ông, Chúa chắc có lẽ đã dùng người khác để đánh bại Gô-li-át rồi. Chúa đang tìm kiếm ai đó sẵn sàng làm phần của mình - người có hy vọng thôi thúc họ hành động. Đa-vít là người đó!
Hy vọng không phải điều gì đó chúng ta chờ đợi để cảm nhận, đó là điều chúng ta quyết định phải có.
Khi Đa-vít xuất hiện tại chiến trường để đem nhu yếu phẩm cho các anh, ông nghe tên khổng lồ người Philitin rủa sả Chúa và chế nhạo quân đội Y-sơ-ra-ên, ngay lập tức ông thắp sáng hy vọng của mình. Ông nói với những người xung quanh mình, “Người giết được người Philitin này và cất sự sỉ nhục ra khỏi Y-sơ-ra-ên sẽ được thưởng gì?” (1Sa-mu-ên 17:26). Ông không nghĩ về sự thua cuộc, ông không nghĩ về sự thất bại; ông không nghĩ về những thách thức chống lại ông - ông hy vọng mình thành công và giành chiến thắng trong cuộc chiến.
Hy vọng thúc đẩy Đa-vít hành động. Giữa lúc ông mới cảm thấy có hy vọng và lúc giành được chiến thắng, hãy xem các bước hành động của ông: Đa-vít chống cự lại lời chỉ trích từ người anh trai đang cố chê bai và làm ông nản chí (c.28-30); ông thuyết phục vua Sau-lơ để ông chiến đấu (c.32-37); ông thử các vũ khí của Sau-lơ nhưng quyết định không dùng nó (c.38-39); ông chọn năm hòn đá làm đạn dược cho trành ném đá của mình (c.40); ông thách đấu Gô-li-át, đoán trước chiến thắng (c.45-47); và ông xông vào cuộc chiến (c.48). Ông không có thái độ kiểu Hy vọng mọi thứ sẽ trôi chảy. Chờ đợi thử xem sao. Ông có thái độ thế này Hy vọng của tôi đặt nơi Chúa. Nào ta hãy đi và giành chiến thắng! Đa-vít không chạy trốn khỏi cuộc chiến hay lẩn trốn khỏi chiến cuộc như những người lính đang làm, ông xông vào với tràn đầy hy vọng và đức tin rằng nhờ Chúa ông có thể thắng tên khổng lồ. Đa-vít có một mong đợi tích cực rằng điều tốt đẹp sẽ xảy ra!