Vài năm về trước, một người bạn của tôi cùng chồng được mời đến nghỉ cuối tuần tại nhà người chủ chồng của cô. Bạn tôi, Arlene, thật sự bối rối về lời mời. Người chủ của chồng cô rất giàu có, ông có một ngôi nhà rất đẹp ở gần biển, và những chiếc xe của ông thì đáng giá hơn cả căn nhà của vợ chồng cô. Ngày đầu tiên và buổi tối hôm đó trôi qua thật tuyệt vời. Arlene quá đỗi vui sướng vì hiếm khi cô mới được tận mắt chứng kiến cuộc sống giàu có là thế nào.
Người chủ có vẻ là người rất rộng rãi và hào phóng, ông dẫn họ đến những nhà hàng sang trọng vào bậc nhất trong vùng. Arlene biết là cô sẽ chẳng bao giờ có cơ hội để được kinh nghiệm cuộc sống thoải mái như vậy một lần nữa, thế nên cô tận hưởng từng phút giây ở đó. Khi cả ba đang chuẩn bị bước vào một nhà hàng tiếng tăm vào tối đó, người chủ bước lên đi truớc Arlene và chồng cô một chút. Bỗng nhiên, ông dừng lại đột ngột và nhìn xuống đất một lúc lâu... Một khoảng thời gian im lặng trôi qua... Arlene tự hỏi trong lòng không biết cô có nên bước lên trước ông không. Thật ra thì chẳng có gì dưới đất ngoại trừ một đồng xu đen xì đã bị ai đó đánh rơi và một vài mẩu thuốc lá. Vẫn im lặng, người chủ cúi xuống và nhặt lấy đồng xu. Ông lật nó lên và mỉm cười, sau đó bỏ vào túi như thể ông vừa tìm thấy một kho báu thật quý giá.
Thật vô lý! Điều gì khiến người đàn ông này cần đến một đồng xu như vậy? Tại sao ông ta lại tốn thì giờ để dừng lại và nhặt nó lên? Những gì vừa xảy ra đã chi phối Arlene suốt buổi tối hôm đó. Cuối cùng, không thể chịu đựng được nữa, nên tìm cách hỏi ông về điều đó. Cô nhã nhặn đề cập đến chuyện đứa con gái mình có một bộ sưu tập tiền xu và hỏi người chủ không biết có phải đồng xu ông nhặt được có phải là một đồng xu có giá trị không? Một nụ cười hé mở trên khuôn mặt của người đàn ông, ông bỏ tay vào túi lấy đồng xu ra đưa cho cô xem. Arlene đã từng thấy rất nhiều đồng xu trước đó. Nhưng cái đồng xu nhỏ xíu này có cái gì đặc biệt đâu? Ông nói: "Cô hãy nhìn nó. Đọc xem nó nói điều gì?" Cô đọc từng chữ, "Hiệp chủng quốc Hoa Kỳ." "Không, không phải chữ đó! Cô đọc tiếp đi." "Một xu?" "Không phải. Cô hãy đọc tiếp." "Trong Chúa, chúng ta trông cậy." (In God We Trust) "Đúng rồi đấy." "Vậy có nghĩa gì, thưa ông?" "Và nếu tôi tin cậy Đức Chúa Trời, tên của Ngài là Thánh, và ngay cả trên một đồng tiền. Bất cứ khi nào tôi nhìn thấy một đồng xu, tôi đều nhìn câu khắc trên nó. Nó được ghi trên từng đồng xu của Mỹ, nhưng chúng ta dường như không bao giờ để ý nó.
Chúa để một thông điệp ngay trước mặt tôi để nhắc nhở tôi phải tin cậy Ngài. Tôi là ai mà dám bỏ qua điều Chúa dạy? Khi tôi nhìn thấy một đồng xu, tôi thầm nguyện với Chúa, tôi dừng lại để ngẫm xem, ngay lúc này, niềm trông cậy của tôi có ở nơi Chúa không? Rồi tôi nhặt đồng xu lên như một sự trả lời với Ngài rằng tôi thật sự tin cậy nơi Ngài.
Trong một lúc ngắn ngủi, ít nhất, tôi cũng yêu mến nó như thể nó làm bằng vàng vậy. Tôi nghĩ đó là cách Chúa dùng để bắt đầu trò chuyện với tôi. Thật may mắn cho tôi, Chúa vẫn nhẫn nại chờ đợi và những đồng xu thật có ý nghĩa." Khi tôi đi đến cửa hàng để mua sắm, tôi tìm thấy một đồng xu trên vỉa hè. Tôi đã dừng lại, nhặt nó lên và tôi nhận ra mình đã lo lắng và buồn phiền về những điều mà tôi không thể thay đổi được. Tôi đã đọc những chữ "Trong Chúa, chúng ta trông cậy" và đã bật cười. Vâng, Chúa ôi, con đã nhận được thông điệp của Ngài. Dường như tôi đã tìm thấy vô số những đồng xu thật tầm thường trong những tháng qua, nhưng cho đến bây giờ, những đồng xu vẫn nhiều vô số kể! Và Chúa vẫn nhẫn nại... vẫn dùng những đồng xu để nhắc nhở chúng ta.
Ghi chú: Ở Mỹ, trên mỗi đồng xu đều có câu "In God We Trust". Chữ "Trust" có nghĩa là tin cậy, trông cậy, tin tưởng, nó cũng có nghĩa là phó thác, giao phó. Người Mỹ chọn câu này làm câu khẩu hiểu quốc gia mình.
Suy Gẫm
Chúa dùng nhiều cách để nhắc nhở chúng ta về lòng trông cậy mình với Ngài và sự thành tín của Ngài trên đời sống chúng ta. Trong câu chuyện hôm nay, có những người được Chúa nhắc nhở chỉ bằng một đồng xu.
- Hãy nhạy bén với những thông điệp Chúa gửi đến chúng ta, bằng cách gần gũi trong mối tương giao với Ngài mỗi ngày.
Sa-mu-ên nằm ngủ trong đền thờ của Đức Giê-hô-va, là nơi có cái hòm thánh. Bấy giờ, Đức Giê-hô-va gọi Sa-mu-ên; người thưa rằng: Có tôi đây! (1Samuen3:3-4)