Câu chuyện bắt đầu khi người ta xây dựng xong nhà thờ mới, và mọi người đứng ra xa xa để ngắm nhìn, chiêm ngưỡng. Họ hết lời ca ngợi về vẻ đẹp của ngôi nhà thờ. Từ trên mái nhà thờ, một chiếc đinh nhỏ nghe mọi người ca ngợi đủ thứ về kiến trúc ngôi nhà thờ, trừ ra nó! Không một ai biết được rằng chiếc đinh nhỏ đang ở đó. Thế là nó giận dữ và đầy lòng ghen tị. 'Nếu như thật sự ta không có ý nghĩa như vậy, thì dù ta có bỏ đi đâu cũng chẳng có ai nhớ đến ta!"
Vì thế, chiếc đinh nhỏ tuột ra khỏi chỗ mình, trượt xuống mái nhà và rơi xuống bùn. Đêm đó, trời mưa không dứt. Chẳng mấy chốc, tấm ván lợp, vì không có chiếc đinh giữ lại nên bay tốc lên, và mái nhà thờ bắt đầu bị dột. Nước chảy dọc xuống tường và làm hoen ố những bức tranh treo trên tường. Vữa bắt đầu tróc ra, thảm trong nhà thờ bị ướt và bẩn. Cuốn Kinh Thánh trên bục giảng bị nước làm cho hư hỏng.
Khi dùng mình để giữ tấm ván lợp, chiếc đinh nhỏ vô danh, nhưng nó thật sự ích lợi. Nhưng khi chôn mình trong bùn lầy, nó vẫn vô danh, nhưng giờ nó không còn có ích nữa và chẳng sớm thì muộn, nó sẽ bị teng rét trong bùn lầy!
Suy Gẫm:
Bạn có thể giống như chiếc đinh kia, nhiều lúc cảm thấy mình vô danh, không ai biết đến. Nhưng cũng giống như chiếc đinh, nếu bạn rời bỏ công việc mình đang làm, công việc Chúa chung sẽ bị ảnh hưởng. Và chính đời sống bạn cũng sẽ lui đi và trở nên vô ích trước mặt Ngài.
Xin Chúa giúp chúng ta sẵn sàng vâng theo ý Chúa để làm ích lợi cho nhà Chúa và bản thân mình.